Tuy nhiên, nghề thủ công trên địa bàn tỉnh Tuyên Quang vẫn khá phong phú và mang đậm bản sắc văn hóa của từng địa phương, như: Nghề trồng bông, dệt thổ cẩm, nghề thêu, đan lát mây, tre, nứa và chế biến nông lâm sản. Nhiều nghề mới được du nhập và đang khởi sắc như: Trồng sinh vật cảnh, điêu khắc gỗ mỹ nghệ, sản xuất vật liệu xây dựng; nghề mây, giang đan xã Hà Lang, xã Trung Hà (Chiêm Hoá), xã Tân Tiến (Yên Sơn); các cơ sở sản xuất thủ công mỹ nghệ ở phường Nông Tiến, Phan Thiết, Tân Quang (thị xã Tuyên Quang), Hùng Đức (Hàm Yên).
Nhằm duy trì và phát triển những sản phẩm thủ công mỹ nghệ mang đậm bản sắc văn hoá các dân tộc trên địa bàn tỉnh, UBND tỉnh Tuyên Quang đã có chính sách khuyến khích phát triển tiểu thủ công nghiệp và làng nghề trên địa bàn tỉnh. Cùng với đó là chính sách phát triển công nghiệp và tiểu thủ công nghiệp trong khu vực nông thôn. Thông qua cơ chế chính sách của tỉnh, về khôi phục nghề truyền thống, cấy nghề mới, phát triển thu hút nhiều lao động ở nông thôn, nhất là ở các vùng khó khăn, nơi có đông đồng bào dân tộc thiểu số. Ngoài việc đào tạo nghề theo chương trình củng cố, khôi phục làng nghề như nghề dệt thổ cẩm và đan lát hàng mỹ nghệ cho các hộ dân thôn Tân Lập, xã Tân Trào (Sơn Dương), nhiều địa phương còn cấy nghề, tạo thêm nghề mới cho hộ dân có thêm thu nhập để xóa đói giảm nghèo bằng việc trồng nguyên liệu cung cấp cho nơi có nghề như trồng mây, trồng dong riềng, nuôi cá ruộng. Cùng với đó là xây dựng và bảo tồn các nghề truyền thống như: nghề dệt thổ cẩm xã Lăng Can; Khuôn Hà; Yên Hoa huyện Nà Hang; cơ sở dệt mành cọ xã Thái Sơn, dệt thổ cẩm thị trấn Tân Yên (Hàm Yên).
Việc đào tạo nghề do Trung tâm Khuyến công và tư vấn phát triển công nghiệp và một số đơn vị ban ngành khác đảm nhiệm. Trong đó. Trung tâm khuyến công chuyên hỗ trợ đầu tư thiết bị và hướng dẫn kỹ thuật cho doanh nghiệp nhỏ... Tuy nhiên, việc đào tạo nghề mới dừng ở mức truyền nghề, mua sắm thiết bị. Do sản xuất quy mô nghề nhỏ lẻ (chủ yếu là hộ và nhóm hộ), vốn đầu tư ít, thiết bị thô sơ, ít được ứng dụng tiến bộ kỹ thuật hiện đại, nên sản phẩm hàng hóa sản xuất ra chưa nhiều, tính cạnh tranh chưa cao, số người lao động làm nghề, sống bằng nghề vẫn còn hạn chế....
Để nhân rộng mô hình, đào tạo nghề, thu hút nhiều lao động trong khu vực nông thôn, các cấp, các ngành chức năng liên quan của tỉnh cần tiếp tục triển khai thực hiện tốt chính sách của tỉnh về khuyến khích phát triển TTCN và làng nghề. Việc đào tạo nghề cũng dựa trên cơ sở phát huy được lợi thế của từng địa phương, đào tạo nghề theo nhu cầu, địa chỉ. Đặc biệt là việc chọn ra doanh nghiệp hoặc cá nhân có thể đứng ra tổ chức sản xuất, vay vốn và tiêu thụ sản phẩm. Có chính sách ưu đãi để khuyến khích các doanh nghiệp đầu tư phát triển ngành nghề trong khu vực nông thôn và bao tiêu sản phẩm. Việc hỗ trợ đào tạo nghề cần thông qua một đơn vị kinh tế cụ thể như HTX, cơ sở sản xuất... Trong đó, cần lựa chọn một số làng có nghề, tập trung hỗ trợ phát triển thành làng nghề điển hình để nhân rộng ra các khu vực khác.
Một trong những khó khăn của việc phát triển làng nghề ở Tuyên Quang hiện nay là đa phần làm ăn tự phát, manh mún, quy mô nhỏ, thiếu mặt bằng sản xuất tập trung, nguồn vốn hạn hẹp, trình độ dân trí còn hạn chế. Điều này hạn chế rất nhiều đối với việc hình thành những làng nghề, khu vực nghề tại đây. Nhiều cơ sở sản xuất không chủ động được nguồn nguyên liệu dẫn đến sản xuất tạm thời, gián đoạn, ảnh hưởng không nhỏ đến hiệu quả kinh doanh, thu nhập của cơ sở và người lao động. Bên cạnh đó, việc tìm kiếm thị trường, xây dựng thương hiệu cũng là vấn đề hết sức nan giải trong vấn đề phát triển làng nghề ở Tuyên Quang.
Quang Huy